Đây là truyện cổ tích không có hậu nhưng Cô Bé Bán Diêm vẫn được các em thiếu nhi trên toàn thế giới đón nhận với sự đồng cảm sâu sắc. Câu chuyện lấy bối cảnh ngày lễ Giáng sinh lạnh giá và chỉ có duy nhất một nhân vật.
Giới Thiệu
Xuyên suốt câu truyện là sự tương phản vô cùng xót xa giữa cảnh ngộ của Cô Bé Bán Diêm với khung cảnh rực rỡ, đầm ấm xung quanh trong buổi tối Giáng sinh. Với ảo ảnh đẹp đẽ nhưng ngắn ngủi do những que diêm mang lại. Đọc truyện Cô Bé Bán Diêm, khó ai có thể quên những bông tuyết phủ đầy mái tóc xơ xác của cô, khó ai có thể quên ánh mắt lấp lánh niềm hi vọng của cô khi nhìn qua những khung cửa sổ sáng đèn, bên trong thơm phức mùi ngỗng quay, cũng khó ai có thể quên đôi bàn tay cô thâm tím vì tiết trời giá lạnh, còn đáng thương hơn nữa khi lòng của những con người qua đường cũng lạnh giá hệt như đêm mùa đông khắc nghiệt.
Thông điệp mà tác giả mang lại
Andersen đã cúi xuống nỗi đau của một đứa bé bất hạnh, kể cho ta nghe câu chuyện cảm động này bằng tất cả tình yêu thương vô bờ bến đối với trẻ thơ và những con người nghèo khổ. Ông viết câu chuyện này một phần làm món quà tặng cô bé và một phần để lên án những con người vô tâm, bỏ mặc những đứa trẻ như cô bé bán diêm. Với Cô Bé Bán Diêm, Andersen đã thắp lên một que diêm ấm, thức tỉnh những trái tim đông cứng như băng giá, gửi bức thông điệp của tình yêu thương đến với mọi người